Tả ông hoặc bà của em – Bài 1
Ai cũng có một mái ấm gia đình, ai cũng có người thân. Và người em yêu quý nhất trong gia đình là người ông của em.
Ông em năm nay đã bảy mươi tám tuổi, tóc đã bạc trắng. Ông là một người giản dị, hiền từ. Ông có thân hình thon thả, đôi mắt hiền từ lúc nào cũng sẵn sàng chia sẻ với em về bất cứ vấn đề nào mà em không dám chia sẻ với bố mẹ, như là điểm kém, bị mắng ở lớp hay đánh nhau với bạn… Đôi tay ông gầy gò vì đã có tuổi, nhưng ông rất khỏe, xáng nào ông cũng dậy sớm tập thể dục rồi ra quét vườn, nghe tiếng chim hót. Đối với ông, một buổi sáng như thế này là buổi tinh thần ông được thư thái nhất. Ông rất thích thư giãn vào buổi này bằng cách hưởng cái không khí trong lành mà thiên nhiên đã ban tặng. Như thường lệ, buổi sáng ông quét vườn và ăn sáng, buổi trưa ông đi dạo quanh nhà, buổi chiều ông phụ bà tôi làm các công việc nhà như dọn dẹp, cho mèo ăn, nấu cơm. Mặc dù làm nhiều như vậy nhưng ông luôn thấy thoải mái, lúc nào cũng tươi cười vui vẻ. Buổi tối, ông hay ngồi xem tivi hoặc đọc báo rồi ông khóa cửa đi ngủ. Những lúc dỗi, ông thường kể truyện cho các cháu nghe, ông kể đủ loại truyện, nào là truyện dân gian, nào là truyện cười, chuyện hồi nhỏ của ông… Ông rất giỏi về địa chất, em còn nhớ, hồi tháng ba năm nay, ông được giải thưởng Hồ Chí Minh về địa chất. Ông còn là một họa sĩ, ông vẽ rất giỏi, những bức tranh nào em nhờ ông vẽ cũng được điểm chín và mười. Hồi nhỏ, ông học rất giỏi, lúc nào cũng xếp thứ nhất lớp. Ông học tất cả các môn.
Ông còn kể với em, hồi chiến tranh, ông phải chăm sóc từng miếng ăn, áo mặc cho bố em, bác em và cô em. Tất cả mọi người phải trốn dưới hầm, ở trên đầy tiếng súng, bom nghe rất sợ. Hồi đó còn không có tivi để xem, chỉ đi học và mỗi khi loa phát thanh kêu có máy bay và giặc của Mỹ đến là mọi người lại ồ ạt xuống hầm để trốn. Ông rất thích đi du lịch, vì mỗi lần đi là ông lại thấy sảng khoái, được thư giãn. Vì vậy, mỗi lần nghỉ hè bố mẹ em đều tổ chức cho cả nhà đi du lịch biển, nhiều nhất là Đà Nẵng. Vẫn như ở nhà, ông thức dậy sớm vào buổi sáng và đi dạo, tập thể dục cùng với những người già khác và ông làm quen được với rất nhiều người. Buổi chiều ông ra tắm biển. Biển Đà Nẵng xanh và trong vắt như thủy tinh. Ông thường bơi ra xa, sau khi bơi được nhiều vòng, ông vào trong để chơi với các cháu, nhảy sóng với các cháu. Sau mỗi lần tắm biển, ông tôi, em tôi "thu hoạch" được rất nhiều vỏ sò, ốc và những con còn sống để mang về Hà Nội làm quà kỉ niệm cùng với chai nước biển và ít cát để nuôi chúng.
Em rất yêu ông, em chỉ mong ông sống được trăm tuổi, sống mãi với gia đình em và dù ông có đi đến phương trời nào đi chăng nữa thì hình ảnh của ông vẫn còn mãi trong tâm trí em, không bao giờ phai.
Tả ông hoặc bà của em – Bài 2
Người luôn che chở, dỗ dành em sau những lỗi lầm, dẫn bước em trong cuộc sống đó là bà ngoại.
Năm nay bà gần bảy mươi tuổi nhưng bước đi vẫn rất nhanh nhẹn, khoẻ mạnh. Vóc dáng đậm đà với mái tóc đã bạc trắng như mây luôn tạo cho bà vẻ hiền hậu vốn có. Nước da hồng hào tự nhiên được điểm thêm một vài nếp nhăn như để đánh dấu những sự mệt nhọc, vất vả mà bà đã phải lo cho con cháu. Khuôn mặt phúc hậu, tròn trịa làm cho ai nhìn bà cũng khen: “Bà cụ trông đẹp lão thật". Đôi mắt bà không được tinh như trước nữa nhưng trong đó vẫn cón chứa đựng một tình cảm nồng ấm dịu hiền dành cho mọi người. Chiếc mũi xinh xinh luôn nổi bật giữa lớp da mỏng manh của bà. Đôi môi bà nhỏ nhắn, nhai trầu một cách từ tốn tạo nên một lớp son đỏ thắm trông rất đặc biệt. Bà ăn mặc rất gọn gàng, lịch sự. Những bộ quần áo bà ba với chiến quần lanh mát mẻ thường được bà mặc ở nhà. Giọng nói dịu dàng ấm áp ấy mà bà luôn kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích lí thú như về cô Tấm tốt bụng, chàng Thạch Sanh hùng dũng và cuối cùng kết thúc câu chuyện bao giờ cũng có hậu. Bà thường nói với em rằng: “Ở hiền thì sẽ gặp lành cháu ạ!". Bà đã già nên thường đi nghỉ sớm. Tuy vậy sáng sớm hôm sau đã thấy bà dậy, tập bài “Thái cực quyền" đều đặn. Trong ngôi nhà mà bà đang sống, mọi đồ đạc đều rất ngăn nắp, sạch sẽ, nên bà không thích ai cẩu thả, bừa bãi.
Sự yên tĩnh luôn làm bà thảnh thơi và bà cũng ghét ai to tiếng, ồn ào. Bà có thói quen uống trà và chăm sóc cây cảnh. Những cô hoa giấy, chú xương rồng đều được bà tưới nước, tỉa cành một cách cẩn thận. thương con quý cháu đó là những đức tính mà nó luôn được thể hiện qua từng lời nói, cử chỉ của bà. Đối với những người hàng xóm xung quanh, mọi người đều coi bà là một người cởi mở dẽ gần. Xóm bà có rất nhiều trẻ con, thấy đứa nào ngoan bà đều cho quà cho bánh. Và nụ cười trìu mến luôn nở trên môi khi bọn trẻ đồng thanh nói:
– Cháu cảm ơn bà ạ!
Giờ bà đã già nhưng vẫn luôn yêu thương, che chở cho em. Em tự hứa với mình rằng sẽ phải học tập thật tốt và vâng lời bố mẹ để không phụ tấm lòng mà bà đã dành cho em. Em mong rằng bà sẽ sống lâu trăm tuổi để em mãi còn một tình yêu thương đang đợi.
Thống kê tìm kiếm
- cách làm bài văn tả ông hoặc bà